Học piano

Buổi chiều mưa rả rích, bên phím piano trong căn nhà năm tầng ở Tây Hồ (Hà Nội), nhạc sĩ Phú Quang ngâm nga lời ca khúc mới nhất - Một mình: "Một mình sẽ một mình thôi. Tìm câu ca cũ hát chơi một mình".

Hàng ngày, vợ đi làm, chỉ còn ôngra vào với cây đàn ở phòng khách. "Sáng sáng đi cà phê, chiều ở nhà viết nhạc", Phú Quang miêu tả cuộc sống thường nhật. Rảnh hơn thì ông đọc sách văn học để tìm thêm nguồn cảm hứng sáng tác. Bữa trưa nhạc sĩ dùng bữa cơm do người giúp việc nấu, thi thoảng con gái - nghệ sĩ piano Trinh Hương - ở gần sang ăn cùng.

Vài năm nay, nhạc sĩ nhiều lần trải qua bạo bệnh, ốm "thập tử nhất sinh", từng nhập viện vì tai biến, bị chẩn đoán có khối u ở họng. Cuối năm ngoái, khi chuẩn bị thực hiện đêm nhạc Trong miền ký ức, ông đi xem bóng đá về bị cảm lạnh. "Tôi tưởng mình đã ra đi rồi nhưng may mắn vẫn ở lại với khán giả", ông nói.

Thời gian một mình nhiều nhưng nhạc sĩ không cô độc bởi khi ông ốm đau, người vợ thứ ba, kém Phú Quang 20 tuổi, luôn túc trực. "Mỗi khi tôi đổ bệnh, cô ấy gần như không ngủ. Chỉ cần nghe thấy tôi trở mình, cô ấy tỉnh để xem chồng cần gì", Phú Quang nói. Vợ ông làm trong ngành ngân hàng, hâm mộ các tác phẩm của ông. Hai người dần cảm mến nhau bởi chung đam mê âm nhạc, hội họa, hợp gu trang trí, sắp đặt nhà cửa, cùng thích lối sống giản dị, gần gũi thiên nhiên. Tổ ấm của họ vì thế có giếng trời tràn ngập nắng, bể cá, vườn cây và nhiều bức tranh, tượng thuộc các trường phái khác nhau. Ông đùa: "Bà xã chịu được tính dở hơi, ẩm ương của tôi".