phim van cu thich em
Em và anh may mắn sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, không phải quá giàu có, thậm chí có những khoảng thời gian phải vất vả mưu sinh, chắt chiu từng đồng nhưng ba mẹ luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho chúng em. Chúng em may mắn vì giữa cuộc sống vật chất khó khăn, bài học nhận được không phải là sức mạnh của đồng tiền mà là sức mạnh của tình yêu thương. Anh và em đều được dạy sống thành người có đạo đức, tình cảm và chân thành. Bố mẹ em yêu nhau từ khi còn ngồi trên giảng đường đại học, cùng nắm tay nhau đi qua những năm tháng kinh tế khó khăn và yêu nhau đến tận giờ.

Ba làm cho em tin về một người đàn ông đường hoàng, chính trực, chung thủy với vợ, yêu thương con gái vô cùng, không bao giờ đặt nặng chuyện có con trai nối dõi dù bố là con một, bị họ hàng nói ra nói vào. Mẹ dạy em về cách đối nhân xử thế, dạy những bài học không giống với phần đông mọi người. Mẹ dạy em sau này sẽ yêu thương mẹ chồng bằng tình yêu dành cho mẹ, đừng giữ trong lòng khoảng cách mẹ chồng nàng dâu, dạy em không được so sánh “anh thương mẹ anh hơn em” mà phải biết “em yêu thương mẹ như anh”.

Khi xem phim, em nhớ mẹ từng hỏi: “Nếu sau này người yêu con cũng bị tai nạn ngồi xe lăn, con làm gì”. Em trả lời : “Sẽ yêu thương nhiều hơn nữa”. Mẹ bảo: “Con người sống còn có tình nghĩa, bỏ nhau trong hoạn nạn, đáng trách vô cùng”. Em luôn tự hào về ba mẹ, dù cho ba mẹ không có nhà lầu, xe ga, smartphone, hàng hiệu. Ba vẫn chạy chiếc xe Dream cũ chở mẹ đi dạy mỗi ngày và dùng điện thoại cục gạch từ bao năm qua nhưng trong lòng em, ba mẹ luôn là thần tượng em ngưỡng mộ nhất. Em tin, trong lòng anh khi nghĩ về ba mẹ cũng như em đúng không anh? Giờ đây khi yêu anh, em còn thêm tự hào về ba mẹ anh nữa, về nhân cách mà em ngưỡng mộ rất nhiều.