Cô hỏi tôi về mục đích chuyến đi.
Chẳng thiết tha đáp chuyện, tôi chỉ trả lời ng mua máy chạy bộ nhập khẩu đơn giản rằng mình đi tìm sự kết thúc.
Nhìn thẳng vào mắt tôi, cô ấy cười, rồi lại nhẹ nhàng hỏi: Kết thúc của cái gì?
Thật kỳ lạ, có cái gì đó ở cô gái này lại khiến tôi bị thu hút: cái vẻ Máy chạy bộ nhẹ nhàng ấy, nụ cười vương nét buồn mà an nhiên ấy, và đặc biệt là cái ánh nhìn như thấu tâm can người khác ấy. Tất cả khiến tôi tiếp tục trả lời.

Tôi nói với cô ấy về máy chạy bộ điện hay cơ tốt hơn sự chết và kể cô ấy nghe về ý định của mình. Đáp lại, cô ấy hỏi tôi có muốn ghé qua một chỗ cùng cô ấy khi xuống xe hay không? Tôi đồng ý.
Leo mãi trên những bậc đá rộng, phải mất nơi bán máy chạy bộ một lúc lâu chúng tôi leo đến một khoảng đất nhỏ bằng phẳng đặt pho tượng Phật trên đỉnh đồi. Chúng tôi ngồi xuống vách đá trông thẳng ra thung lũng trước mặt.



- Cậu biết không, nếu muốn, cậu có thể nhảy xuống từ đây.
Tôi quay ra nhìn cô gái, lặng yên chờ đợi.
- Tôi cũng từng như cậu, có khi còn thảm hơn cậu. Lúc đó chồng mới cưới của tôi đã hướng dẫn sử dụng máy chạy bộ điện qua https://thethaotaiphat.com.vn/huong-...ien/a1013.html gặp tai nạn qua đời. Tôi sảy thai. Tôi đã trượt dài, đến tận lúc này. Sẽ chẳng ai trách cậu đâu, nhưng cũng đừng mong ai tiếc thương cậu.
Ngừng lại nhìn thẳng vào mắt tôi, lại cái nhìn máy chạy bộ điện nào tốt thẳng khiến tôi thấy thân mình như là một tấm kính, cô ấy nói tiếp:

- Sự chết cậu nói, có thể tôi sẽ lý giải cho cậu theo một cách khác. Chỉ là, để con người hiện tại của cậu chết đi, giết nó triệt để vào. Nhưng hãy giữ lại thân xác cậu, dành cho con người mới. Sở dĩ người ta đau khổ chỉ vì mải chạy theo những thứ sai lầm. Tôi cũng chạy theo sai lầm. Chìm trong tuyệt vọng là sai lầm.
Một cách bất ngờ, nhưng dịu dàng, cô ấy nắm lấy tay tôi:



- Nên giờ tôi ở đây, cùng cậu. Tôi cũng chán ghét cuộc sống hiện tại. Chỉ là tôi vẫn muốn tồn tại cùng thứ tôi chán ghét. Tôi và cậu có duyên gặp, tôi muốn cách sử dụng máy chạy bộ được bắt đầu lại. Tôi muốn kết thúc những sai lầm. Can đảm, chỉ không biết ta có đủ can đảm hay không. Hãy suy nghĩ nhé.
Cô ấy cứ thao thao bất tuyệt như vậy. Tôi chỉ yên lặng lắng nghe. Có khi như vậy lại tốt. Tôi nhìn Phật, thấy ông ấy mỉm cười.

Chỉ có buông bỏ thì mới hết phiền não. Tôi đã buông. Và giờ tôi cần máy chạy bộ điện thời gian chữa lành bản thân, trước khi tìm lại can đảm bắt đầu lại lần nữa. Chị tôi dám từ bỏ gia đình, không có nghĩa là tôi không thể. Bà ấy mua máy chạy bộ điện ở đâu hạnh phúc vì đã buông. Còn tôi cứ nghĩ mình phải gánh cái gánh bà ấy bỏ lại. Cái gánh nặng trở thành đứa con hoàn mỹ không khiếm khuyết của cha mẹ.